Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Lãng mạn trên vịnh Cam Ranh

Truyện người lớn
Đến với Cam Ranh bạn có thể hòa mình vào không khí thiên nhiên tươi mát, bờ cát tráng mịn cùng với những hòn đảo rất đẹp, làn nước trong vắt có thể nhìn thấy cả đáy biển.
Ruộng bậc thang Tây Bắc lấp lánh mùa vào nước


Từ Sài Gòn di chuyển khoảng 6 giờ bằng ôtô bạn sẽ đến với vịnh Cam Ranh, đây là vịnh nước sâu có vị trí chiến lược quan trọng.

Ở Cam Ranh, biển ăn sâu vào đất liền và được bao lại bởi bán đảo Cam Ranh tạo ra vùng nước rộng mênh mông bên trong. Bốn phía là dãy núi cao khoảng 400 m che chắn. Những dãy núi này như “bức tường thành” vững chắc ngăn gió bão không thể xâm nhập.

Đến với Cam Ranh bạn có thể hòa mình vào không khí thiên nhiên tươi mát, bờ cát tráng mịn cùng với những hòn đảo rất đẹp, làn nước trong vắt có thể nhìn thấy cả đáy biển.

Núi và biển như hòa quyện vào nhau tạo nên bức tranh thiên thiên tuyệt tác. Đặc biệt các bạn có thể lặn biển để ngắm những rặn san hô và ngắm các loài cá, các sinh vật biển rất phong phú và đa dạng.












Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013

Một lần lỡ bước để mất anh mãi mãi

Truyện loạn luân
Nghĩ về những kỷ niệm xưa, nước mắt em lại rơi đầm đìa ướt gối. Em có muốn nhớ đâu, chỉ tại vết thương chưa lành nên thỉnh thoảng làm em nhức nhối. Em đã cố quên rồi đấy.


Anh nói đúng, rồi cũng sẽ quên được nhau thôi. Thì quên, nhưng là anh đã quên em. Rồi sẽ có một ngày hai ta sẽ yêu lại, nhưng không phải anh yêu em, mà anh tìm yêu bên người con gái mới. Anh sẽ nắm tay một người con gái, nhìn thẳng vào đôi mắt người ấy, còn dịu dàng hơn cả với em của ngày xưa.

Chúng mình đâu có lỗi gì đâu, nhỉ? Khi hạnh phúc ấy đã một lần tan vỡ. Em từng yêu anh, anh từng yêu em, vậy mà trở thành dang dở. Chúng mình chẳng có lỗi gì đâu, chỉ là có lỗi với nhau. Anh không tin em, đi tin lời kẻ khác. Hạnh phúc kia rồi cũng dần phai nhạt như axit hủy hoại tan nát trái tim em. Muốn quên đi mà vết thương còn đau quá, bởi ăn dần ăn mòn nên vết sẹo khó tan. Truyện hiếp dâm

Anh bây giờ đâu còn ghen em nữa, muốn một lần thôi cũng thật xa vời. Em buồn vì em là người đến trước, một lần lỡ bước để vội vã mất anh. Trong ngọn gió khô hanh, em chấp nhận chịu hết thương đau. Vì giờ em đã là người ngoài, là kẻ thua cuộc. Quá khứ xưa dở dang, từng êm ấm, ngọt ngào, nay cả anh và em đều không có được, tan biến đi đâu mất rồi. Nghĩ về những kỷ niệm xưa, nước mắt em lại rơi đầm đìa ướt gối. Em có muốn nhớ đâu, chỉ tại vết thương chưa lành nên thỉnh thoảng làm em nhức nhối. Em đã cố quên rồi đấy.

Có những lúc nhìn lại, biết mất anh, giật mình hoảng hốt, lo sợ, có khi lại hoang mang, bàng hoàng. Em vẫn chưa thể tin đó là sự thật, níu tay anh, chừng đó thời gian chưa đủ làm em mệt mỏi, nhưng sợ anh đau, sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc hiện tại của anh nên đành buông. Hãy sống với hạnh phúc đang có nhé anh. Tải phim sex

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2013

Chuyện cái roi tre

Truyện sex
Mất cả tháng trời chị không sao tìm được cái roi tre để treo “làm phép” trên tường nhà cho thằng nhỏ biết sợ mẹ. Cái chuyện tưởng như quá đơn giản và vặt vãnh, ấy thế mà làm chị điên cả đầu.





Ở thành phố lớn vào loại nhất nước này, tưởng như không thiếu cái gì vì bước ra cửa là gặp cửa hiệu, hàng quán vây bủa, ấy thế mà để tìm một chiếc roi tre, chị đành bó tay!



Đám bạn bè nghe chuyện, ai cũng bật cười. Nhưng khi chị nghiêm túc nhờ chúng kiếm cho chị một cái roi tre, ngẫm một lúc rồi đứa nào cũng ngớ ra bảo, “ừ nhỉ, lấy đâu ra thứ đó ở đây bây giờ?”. Thành phố giờ chỉ toàn nhà ken nhà, tường nhà nào nhà nấy chỉ chực chờ hàng xóm lơ là một chút là xổ thêm, lấn ra cho thật sát với mép ranh giới, lấy đâu ra chỗ cho cỏ mọc, đừng nói tới chuyện một thứ cây “xa xỉ” dạng thân cành to hơn cỏ có thể chen chân. Bảo thành phố không có cây thì không đúng. Nhưng đó chỉ là những cây trong bồn, trong chậu, những cây được xếp vào loại làm cảnh được chăm chút từng cái lá, cái rễ, đừng hòng nghĩ tới chuyện bẻ cành làm roi cho con. Vậy là cái chuyện tưởng rất be bé của chị, kiếm cái roi để thị uy với thằng nhỏ đang tuổi cãi bướng, thành ra vô cùng nan giải. “Ở quê mình ấy à, chạy ra vườn thì có cả một ôm rồi”, chị buột miệng lẩm bẩm khi bất lực ngắm nhìn các cao ốc chọc trời, những trạm phát sóng, những cột ăng ten, những bồn nước, những máy thông gió đang cố vươn lên hoạt động hết công suất trên các mái nhà.



Đô thị ngày càng trở thành mảnh đất xa lạ với thiên nhiên. Và con người, cũng như đang ngày càng quên mất mình đã từng được sống giữa một thiên nhiên ngập tràn khí trời với nắng và gió. Đến một cái roi tre cũng không kiếm nổi, thực khó để hình dung cuộc sống nơi đô thị đang ngày càng trở nên nhân tạo tới mức nào. Chị bật cười, ừ thì cứ cho là khi quy hoạch, người ta không nghĩ tới việc có một chốn “sản xuất roi” cho các bà mẹ nghiêm khắc như chị, thì cũng phải nghĩ tới một thứ không gian thật sự thiên nhiên cho con người chứ. Đôi khi, nhìn những bóng người nhỏ bé ngoi ngóp dưới các ngõ nhỏ chật chội, rồi biến mất sau các cánh cửa kín mít riêng biệt của từng căn hộ chung cư, lòng chị u uất một nỗi niềm không biết là thương họ hay thương mình nữa. phim sex mobile



Không có roi tre, thằng bé dường như nghịch ngợm hơn và cũng bớt sợ mẹ hơn. Chị cũng thấy, vẻ như, sự uy nghiêm của mình phần nào bị giảm sút, mặc dù cả chị và nó đều biết, cái roi ấy lắm khi chỉ treo để “làm phép”, có mấy khi được dùng đến. Rồi tự nhiên chị thấy thương con. Đang và sẽ có nhiều thế hệ như nó, lớn lên không biết thế nào là “roi tre”, không biết thế nào là thiên nhiên cây cỏ xung quanh, chỉ biết tới thức ăn nhanh và những trò game siêu tốc. Thế hệ ấy sẽ có rất nhiều những gương mặt đờ đẫn vì ngồi quá lâu trước máy tính, sẽ chỉ cắm mặt vào màn hình điện thoại hay ipad và chỉ ngẩng đầu lên trả lời chiếu lệ khi có ai đó hỏi han. Tạm dẹp qua nỗi bực mình vì việc không tìm thấy chiếc roi tre, chị biết, mình phải kéo thằng bé ra khỏi “thế giới không có roi tre” này. Dĩ nhiên, không phải tới một thế giới có roi tre khác, mà là thế giới của những điều không “ảo”, của những đời thường chân thực và thô nháp. Đó mới là chiếc “roi tre” thực sự cần cho nó lúc này.

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

20 năm vợ chồng sao anh nỡ phản bội em?

Truyện người lớn
Em rất muốn thử phản bội anh như anh đã phản bội em, để anh thấy đau thế nào nhưng đến giờ này em thực sự chưa biết ai ngoài chồng cả. Anh yên tâm, khi nào vẫn còn là vợ chồng, em sẽ báo trước cho anh nếu yêu người khác.


Gửi chồng! Em cứ nghĩ ngoại tình là chuyện của người đời, ai ngờ nó lại gõ cửa nhà mình, “không nhìn thấy thì tim không đau” nhưng em vẫn cảm thấy ai đã bóp nghẹn, làm tan nát tim. Em thực sự không thể nào ngờ gần 20 năm vợ chồng kết quả lại là đây. Mấy tuần nay em cố gắng lắm rồi, đau đớn, kiệt sức, không biết làm sao có thể trôi qua một ngày. Em đau mà không thể nói được với ai, không thể nào nói hết sự thất vọng, tuyệt vọng của mình.

Ngày xưa em đã nghĩ nếu biết anh phản bội sẽ ly dị ngay lập tức. Vậy mà đến bây giờ chúng ta vẫn còn ở trong một nhà. Anh không hề hối hận, hình như bây giờ còn công khai đi cả đêm không thèm về nhà nữa. Ngày xưa khi anh không về hay về khuya, có ai nói gì em cũng bênh anh, còn giờ đây em không tin anh trong sáng nữa.

Cả đêm qua em thức trắng, thêm một giọt nước tràn ly. Em định đợi anh thi xong sẽ nghỉ phép về quê để chúng ta nghĩ về cuộc hôn nhân này. Em không thể nào chịu thêm được nữa khi đêm nào cũng thức chờ anh về trong lo lắng, hoài nghi, em sẽ về quê khi nào mua được vé. Anh cứ nghĩ kỹ đi, em không bao giờ sống kiếp chồng chung, cũng không cần lòng thương hại và không bao giờ níu giữ kẻ không yêu mình.
phim sex 3gp
Dù sao cuộc sống là của mình và cũng chỉ có một cuộc đời, em sẽ sống thật lòng, sống theo ý muốn dù cuộc đời có xô đẩy em tới đâu. Khi quay lại, em mong anh suy nghĩ kỹ, quyết định xem chúng ta có cần nhau trong cuộc đời này không? Cuộc sống cần có sự vun đắp của cả hai, chỉ một phía thì cũng như không mà thôi. Em sẽ tôn trọng quyết định của anh.

Em rất muốn thử phản bội anh như anh đã phản bội em, để anh thấy đau thế nào, nhưng đến giờ này em thực sự chưa biết ai ngoài chồng cả. Anh yên tâm, khi nào vẫn còn là vợ chồng, em sẽ báo trước cho anh nếu yêu người khác. Mong anh có cuộc sống tốt đẹp, nhớ dành thời gian lo cho các con. Còn với em lúc nào cũng tính cuộc sống từ số 0 và các điểm cộng chứ không phải là 100 và các điểm trừ nên không cần lo cho em.